Nhân vật võ thuật

Wednesday, July 20, 2011

Tiểu sử tôn sư Diệp Vấn




Diệp Vấn thuộc một gia đình thế phiệt tại Quảng Đông nên được gửi ra Hong kong theo học tại trường Cao Đẳng St.Stephan. Vốn tính hiếu động lại đang ở độ tuổi thiếu niên sôi nổi, Diệp Vấn đã nhiều phen lao vào những cuộc thử thách sức lực với các bạn học người Âu có thể vóc cao lớn hơn. Dù vậy, Diệp Vấn chưa hề thất bại. Nhờ đó, Diệp Vấn trở thành một thiếu niên có tên tuổi.

Một hôm, người bạn học họ Lê tìm Diệp Vấn cho biết có một ông già trạc ngoài 50 tuổi rất muốn lãnh giáo võ công của Diệp Vấn. Diệp Vấn theo bạn tới gặp ông già nọ và được nghe giới thiệu là ông Lương, làm công tại một cửa hàng tơ lụa. Ông già tỏ ý không tin tài năng của Diệp Vấn khiến cậu tức giận yêu cầu ông đấu thử. Diệp vấn giở hết tuyệt kỹ tấn công nhưng chỉ trong một thoáng ngắn ngủi đã bị ông già quăng té dài ba lần trên mặt đất. Thất bại khiến Diệp Vấn nhục nhã xấu hổ. Nhưng người bạn họ Lê lại tìm đến nói là ông già Lương rất muốn gặp lại Diệp Vấn. Lần gặp gỡ này, Diệp Vấn mới được biết ông già nọ là sư thúc của mình, vì ông chính là Lương Bích, con trai cả của Vịnh Xuân Quyền Vương Lương Tán và là sư đệ của Trần Hoa Thuận.

Lương Bích nhận xét Diệp Vấn có các điều kiện tiên thiên rất cao và tận tình truyền thụ mọi bí quyết của môn phái. Năm 24 tuổi, Diệp Vấn thật sự trở thành một cao thủ, nhưng chưa quên bài học đầu tiên của vị sư thúc nên tiếp tục tìm học. Diệp Vấn trở về quê hương của môn phái là vùng Phật Sơn, Quảng Đông vừa khổ luyệt vừa nghiên cứu tham bác cùng nhiều người khác. Cuối cùng, đúng như dự đoán của Trần Hoa Thuận, Diệp Vấn đã bước vào hóa cảnh của người học võ và trở thành Chưởng Môn của môn phái. Ông trở lại Hong kong và mở võ đường truyền thụ bí quyết Vịnh Xuân khi đã 56 tuổi. Sau khi ông mất, người tiếp nối ông trong vai trò Chưởng Môn là Tiến sĩ Lương Đĩnh, một đệ tử chân truyền của Diệp Vấn. Tuy nhiên, theo dư luận thì người học trò đắc ý một thời của Chưởng môn Diệp Vấn chính là Lý Tiểu Long, một môn đệ cũng vừa 13 tuổi khi được ông thâu nhận.

No comments:
Write nhận xét